THỰC TẬP SINH MỸ: VÕ HỒNG HẠNH
“Nếu không điên bây giờ thì sau này sẽ già mất.”
Đây là câu nói mà mình thường dành để động viên bản thân trước khi bước ra khỏi vùng an toàn và làm điều gì đó điên rồ.
Được sự động viên của anh Sanh, mình xin chia sẻ quá trình apply visa chương trình thực tập sinh nông nghiệp Mỹ.
Mình năm nay 29 tuổi, nhưng vì mình apply hồ sơ và phỏng vấn với CAEP trước sinh nhật tuổi 29 nên vẫn được chấp nhận. Mình apply hồ sơ vào tháng 4, lúc đó vừa mở cửa trở lại sau Covid nên mỗi lần book lịch phỏng vấn Đại sứ quán Mỹ là phải chờ 3 tháng, qua mùa cao điểm mất tiêu. Vậy nên đến tháng 10 thì CAEP mới báo đã tìm được farm cho mình. Mình cũng phân vân dữ lắm trước khi ra quyết định, vì công việc dạy tiếng Anh của mình hiện tại đã khá ổn định rồi. Nhưng mình suy nghĩ tới mục tiêu lâu dài của cuộc đời là vừa làm nông vừa dạy tiếng Anh:
⁃ Chuyến đi này giúp mình cải thiện kiến thức và kĩ năng nông nghiệp —> Check.
⁃ Chuyến đi này giúp mình đắm chìm trong môi trường tiếng Anh bản xứ mà mình đam mê —> giúp ích cho việc dạy học trong tương lai —> Check.
⁃ Chuyến đi này giúp mình thoả ước mơ khám phá thế giới —> Check.
Vậy thì đi thôi.
Về hộ chiếu của mình, mình đã có visa thực tập sinh nông nghiệp Israel 11 tháng, visa làm việc ở Lào 1 năm, visa du lịch đặc biệt Thái Lan 3 tháng, và visa du lịch Hàn Quốc 10 ngày (điều này cũng không tốt lắm vì chuyến đi Hàn Quốc của mình quá gần ngày phỏng vấn visa, dễ bị Đại sứ quán nghi ngờ là đi cho đẹp hộ chiếu, chớ thật ra mình đã chuẩn bị chuyến đi Hàn Quốc ngắm lá vàng từ trước khi có farm).
Về giấy tờ thủ tục thì không cần lo lắng vì đã có anh Sanh hướng dẫn tận tình từng bước. Mình cũng phải phỏng vấn thử với anh Sanh 3 lần và chỉnh từ từ mới ổn vì lúc đầu mình toàn trả lời vòng vo không đúng trọng tâm. Nhiều lúc mình cảm thấy anh Sanh còn lo lắng cho buổi phỏng vấn hơn cả mình, vì mình còn mải chơi ở Hàn Quốc, toàn phải chờ anh Sanh gọi điện nhắc nhở
Tới ngày phỏng vấn, chỉ cần tới cổng Đại sứ quán xếp hàng trước 20 phút so với giờ hẹn, rồi làm theo hướng dẫn từng bước. Phỏng vấn mình hôm đó là một anh Tây da trắng, cao to và điển trai:
⁃ Can you tell me about this program? This is an Exchanged Visitor program, an agriculture internship in the greenhouse.
⁃ How do you know about this program? I have 2 friends who took part in this program. They already came back to Vietnam, and they reviewed that they learned a lot from this program, so I want to try it myself.
⁃ What did you do in Israel? I was trained as an intern in a nursery and a flower farm. I learned by doing the daily tasks on the farm.
⁃ What will you do after this program? I am working on an organic farm. After this program, I will come back to Vietnam and continue the work on the farm. (Khúc này mình quên nói apply what I learn in the US on the farm để làm cho câu trả lời mạnh mẽ hơn).
⁃ Will you get paid in this program? I paid the first amount of fee by myself, then I will get pay some stipend to afford the living cost in the US. – How much did you pay? I paid $670. (Khúc này mình trả lời bị lố vì đã đọc review và chuẩn bị câu trả lời từ trước, đáng lẽ chỉ cần trả lời ‘Yes, I will’. Nhân viên lãnh sự có vẻ không thích lắm vì mình đề cập đến vấn đề tiền bạc ở đây ).
⁃ Did you study at University? What university? I studied at Ho Chi Minh City University of Technology.
⁃ What is your major? My major is Food Technology.
Vậy là xong. Anh ấy lôi một tờ giấy ra rồi hí hoáy viết tên và số hộ chiếu của mình vào. Mình mừng thầm tưởng là giấy hẹn nhận visa, nhưng mà không. Ảnh kêu trường hợp của mày bọn tao cần xem xét thêm, giờ tao sẽ giữ hộ chiếu lại, và sẽ liên hệ với mày trong hôm nay hoặc ngày mai. Mình nhận tờ giấy và ra khỏi lãnh sự quán mà trong lòng hoang mang không hiểu chuyện gì đang diễn ra. Đọc các bài review thì thường là Yes hoặc No, đâu có trường hợp xem xét thêm như này. Nghe lời anh Sanh, mình ráng chờ điện thoại và email từ Lãnh sự quán, trải qua 2 ngày ăn vẫn ngon, nhưng ngủ không yên vì lo lắng và hồi hộp. Đến chiều ngày thứ ba, vẫn không có hồi âm, nhưng trong lúc mình vẫn đang ở Sài Gòn thì hộ chiếu kèm visa đã về đến nhà. Vui mừng khó tả
Kinh nghiệm rút ra ở đây là các bạn phỏng vấn visa phải bình tĩnh tự tin hơn mình nữa nhé, mạnh dạn trình bày quan điểm và kế hoạch cá nhân. Lần đầu làm chuyện ấy nên chưa được suôn sẻ lắm, giờ mình lại phải chuẩn bị tìm hiểu thông tin cho hành trình khám phá nước Mỹ nữa rồi.
Với tấm hộ chiếu Việt Nam, mỗi lần đi nước ngoài là một lần phải quay cuồng giữa hàng đống giấy tờ và thủ tục chứng minh này nọ gây nản chí. Nhưng chỉ cần bước ra nhìn ngắm thế giới, mở rộng tầm mắt, thì những khó khăn đã qua đều rất xứng đáng.
